Chương 6
20.
Long Điềm giận dữ và xấu hồ mà thẹn trong lòng nhìn trái
nhìn phải chuẩn bị nói này đó Lâm Phàm, lên án ngón tay mình kiên định nhắm thẳng
vào khố hạ, thời khắc này ngón tay hắn phảng phất nắm giữa khí thế như sấm vang
chớp giật, đem toàn bộ thổi hơi lạnh năm phương phòng nhỏ như thế kỷ Băng Hà ngừng
lại.
Sau năm phút, “Hic, tôi nói một câu ha.” Nhân viên công tác
lúng túng sờ sờ mũi, “Trước mắt pháp luật nước ta tạm thời vẫn không có đối với hành vi nhắm vào alpha cưỡng bách làm tình chưa
có hình thức quy định xử phạt…”
Long Điềm trợn tròn đôi mắt, “Ngươi nói là cưỡng dâm alpha
không phạm pháp? ! Tại sao? !”
Lâm Phàm ở một bên bĩu môi, không ngại ngùng phán cho hắn biết
trên thế giới không có khả năng thật alpha sẽ bị cưỡng dâm.
“Tôi không quản, tôi muốn đến bệnh viện làm kiểm tra, làm
CT! Làm B cực kỳ! Ai biết cậu ta đối với đinh đinh tôi làm cái gì? Chúng ta lão
Long gia muốn là tuyệt hậu cậu ta phải phụ trách!” Long Điềm lôi kéo Lâm Phàm
hướng ngoài cửa đi.
Lâm Phàm dùng cả tay chân víu bàn làm việc, bị Long Điềm rút
liền rút đi ra, Lâm Phàm thảm thiết kêu: “Đồng chí, đồng chí cảnh sát ngươi xem
hắn kìa!”
“Ngươi không mau để người xuống chúng ta ngay tại chỗ bắt giữa
ngươi! Có nghe thấy không! Đem người thả xuống!”
Long Điềm một tay kẹp Lâm Phàm, một bên cùng nhân viên công
tác tranh luận: “Vậy ngươi trước tiên đem điện côn thả xuống.” Hắn một vừa lui
vừa nói, khiêng Lâm Phàm lên như một làn khói thoát ra hai dặm vậy.
21.
“Ngoại tào cho tôi xuống, có nghe thấy không, tôi muốn ói…”
Nghuyên bản Long Điềm mắt điếc tai ngơ phút chốc thần kinh thính giác đột nhiên
khôi phục, một cái đem Lâm Phàm đáp xuống đất, đỡ bờ vai cậu, ân cần nói: “Cậu
ăn đồ không tốt?”
Lâm Phàm khom lưng chỗng đỡ đầu gối nửa ngày không nói ra lời,
“…Tôi say xe, được không?” Này alpha quả thực chạy trốn nhanh, qua lại vựng cậu
đến hoa cả mắt, lật đi lật lại. Lâm Phàm lúc thường đều không dám ngồi chơi sơn
xe thuyền hải tặc và vân vân, lúc này vui như lên trời, báo án không thành còn
bị bắt cóc, bắt cóc xong trả lại cá nhân bị thịt quá sơn xe. “Tôi muốn báo cảnh
sát…” Lâm Phàm co quắp ngã xuống đất.
“ Cậu nói cậu cũng là không học giỏi,” Long Điềm cười hì hì lại gần khòm lưng
nhìn cậu, dùng mũi chân đá đá bắp chân của cậu, “Ôi chao cậu nói cậu đang yên
đang lanh, cậu cưỡng dâm alpha làm gì?”
“Tôi không…” Lâm Phàm trong dạ dày sóng trào biển rộng thở
không nổi, hơi thở mong manh mà nói.
Long Điềm nói: “Chuyện như vậy. cũng không phải việc đáng xấu
hổ gì, nếu tôi đều nguyện ý thú cậu, cậu liền thẳng thắn có được hay không.”
Lâm Phàm hướng lên trời kiêu dương lật một cái lườm nguýt, “Lăn.”
“Vậy đinh đinh tôi chuyện gì xảy ra, lẽ nào nó là bị người
đá hay sao?”
Lâm Phàm cá chép nhảy nhảy lên một cái, “Đúng vậy!”
“Đừng trẻ con như vậy.” Long Điềm dùng loại ánh mắt xem ngu
ngốc thương hại nhìn cậu, phảng phát hắn chính là đứa trẻ beta lớn lên cưới một omega vậy,
không!
Lâm Phàm có thể chịu đựng bất cứ người nào, cái kim mao, tiểu
Chu, thậm chí là tiểu Trương dùng cái ánh mắt này nhìn cậu, chỉ ngoại trú Long
Điềm ngu ngốc này. Quần thể alpha bên trong cần phải vì có cái loiaj tiểu não
phát dục không trọn vẹn đồng bào cảm thấy xấu hổ!
“Đừng ngạo kiều, tôi hiểu tâm tư của cậu, nếu việc đã đến nước
này, cũng đừng giằng co, cục dân chính còn chưa đóng cửa đấy.”
“Anh biết cái gì.” Lâm Phàm nói.
“Tôi biết cậu thật ra là thích tôi, mà là bởi vì thiên tính
ngạo kiều cùng ngượng ngùng, thật không tiện ở trước mặt tôi biểu lộ, đối với
tôi tổng là ác thanh ác khí, sau đó về nhà đối với hình của tôi âm thầm rơi lệ,
thế nhưng tôi ở trong một lần bất ngờ phát hiện tâm ý của cậu nhưng mà…”
Lâm Phàm nói: “Anh nói thêm một chữ nữa tôi để cho lão Long
gia các ngươi vĩnh viễn tuyệt hậu.”
Long Điềm ngậm miệng.
Lâm Phàm vỗ vỗ đất trên quần, duỗi tay chi vào hắn, nói: “Cút!
Đừng làm cho tôi gặp lại anh! Xem gặp một lần đánh một lần anh có tin không!”
22.
Ngày thứ hai về nhà ăn cơm Lâm Phàm xoa eo, Lâm phu nhân từ
trong bếp bưng canh đi ra, nhíu mày, cùng Lâm Phàm cha cậu nháy mắt mấy cái,
cha cậu tâm lĩnh thần hội, ho khan một tiếng, vuốt báo, ở phía sau báo tiền trầm
hờn dỗi: “Tiểu Phàm a, bộ ngành đồng nghiệp các con ở chung như thế nào a?”
Lâm Phàm chính hướng trong miệng vứt quả nhỏ, hàm hàm hồ hồ
đáp: “Tốt vô cùng ạ.”
“Rất tốt là tốt rồi…” Lão già đang muốn lên tiếng, cửa lập tức
mở, Lâm Tỳ nhấc thep bao lớn bao nhỏ tràn vào,
“ Em trai có trở về không?”
Lâm phu nhân đang muốn há mồm, chính hắn chuyển tiến vào bên
cạnh Lâm Nghiễm tiểu phòng. Liếc mắt nhìn, tự nhủ: “Ồ không.”
“Tiểu Phàm đã trở về a.” Lâm phu nhân cười nói.
Lâm Phàm mặt không hề cảm xúc ăn nho, “Mẹ, đều đã nhiều năm
như vậy mẹ còn không biết phát ngôn anh của con bên trong anh duy nhất chỉ có đệ
đệ là Lâm Nghiễn à.”
Lâm phu nhân oán trách mà lấy cùi chỏ đâm đâm cậu, “Ngươi đứa
nhỏ này.”
Lâm Phàm mặt không hề cảm xúc ăn cây nho.
Lâm Tỳ bệ vệ ở trên ghế sa long ngồi xuống, nói: “Lâm Phàm
ngươi ngày hôm nay cũng quay về rồi , a, công tác như thế nào a?”
“Tốt vô cùng, ha ha.”
“Vậy thì tốt, ha ha.”
Hai huynh đệ nhìn nhau không nói gì, biểu diễn lúng túng
huynh hữu đệ cung, lần nhau như ngồi bàn chông. Thật vất vả nghe đến một tiếng chuông
tan học giống nhau thanh thúy tiếng mở cửa, Lâm Nghiễm trở về.
23.
“Sao lại muộn như vậy a, một mình ở bên ngoài nguy hiểm a
ngươi đứa nhỏ này.” Lâm Tỳ trước tiên đứng dậy, đi lên phía trước vỗ cổ áo,
xách cặp sách, đưa dép lê làm liền mạch, “Ồ” Lâm Nghiễm nói.
Lâm phu nhân cô quạnh mà đứng ở một bên, không thể làm gì
khác hớn là bưng mân đựng trái cân qua hỏi han ân cần, “Đi hóc như thế nào rồi,
ôi chao má đều gấy này không mặt nhỏ trắng, tín tức tố ảnh hưởng học tập sao? Mẹ
đều với dậy con phương phản ứng, AO giáo khu không cần giần như vậy không muốn
ly gần như vậy, trường học sững sờ là mặt ngoài a nói được được được chúng tôi
sẽ suy xét, dương thịnh âm suy, lần sau mẹ gọi điện cho cục giáo dục…”
Lâm Tỳ đẩy đẩy kính mắt, “Mẹ người cái này không hiểu, hiện
tại khoa học đã chứng mình tin tức tố kahcs phái có sinh động tăng cường đại
não thể chất tác dụng, người mỗi ngày coi bạn học tiểu đệ như hồng thủy mãnh
thú, dẫn đến tiểu đệ không có cùng ở chung khác phái kinh nghiệm, tương lại hắn
nói chuyện yêu đương, bị người lừa làm sao cho phải?”
Lâm Nghiễm nói: “Sẽ không bị lừa gạt.”
Lâm Tỳ nói: “Em con nhỏ, nào hiểu này đó beta xấu, ạch, còn
có alpha hiểm ác a…” Hắn từ ái sờ sờ đầu Lâm Nghiễm.
“Ngày hôm nay, cự tuyệt một cái.”
Lâm phu nhân bát quái đôi mắt lóe lóe tảo sáng, “Ai ai ai,
là lần trước mẹ đi ngang qua trường học các con nhìn thấy ở cửa trường đưa thư
tình cho con alpha? Vẫn là nhà chúng ta mua bữa sáng cửa hàng bánh mì nhà kia
tiểu ca alpha? Hay là đến nhà chúng ta đưa con thu tiểu ca alpha? Hay là…”
“Cái kia thuận tay trái…”
Lâm phu nhân tâm lĩnh thần hội, “Ồ ồ ồ…”
“Con không nghĩ sinh một đưa nhỏ thuận tay trái.” Lâm Nghiễm
cởi khăn quàng cổ mình, “Sau này dậy ăn cớm sẽ rất phiền phức.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét