Chương
5
17.
Lâm
Phàm cầm dùi cui sợ đến mãnh liệt nhảy dựng lên rúc vào rèm cửa sổ bên cạnh, “Anh
muốn làm gì, tôi cho anh biết đừng tưởng rằng anh là alpha tôi sẽ sợ anh.” Cậu
đứng ở góc duỗi cái dùi cúi dái đem quần áo khoát trên ghế kia móc lấy sau quần
sáo cong vút lên vứt lên chăn, “Nhanh, mặc quần áo vào! Dám đùa giỡn lưu manh chờ ngồi tù đi!”
Long Điềm
vẻ mặt đưa đám, “Tôi xảy ra chuyện gì thế này?”
Lâm Phàm
nổi trận lôi đình, “Anh còn có mặt mũi hỏi!”
Long Điềm
vừa nghe, nước mắt rầm một tiếng chảy, ôm chặt ráp trải giường trước ngực, bi
phẫn đan xem mà nhìn Lâm Phàm, “Cậu làm sao có thể như vậy!”
Lâm Phàm
giận lên tuốt ống tay áo nâng dùi cui lên chuẩn bị trước đánh hắn, “Tôi thế
nào rồi tôi? Hả?”
Long Điềm
ôm ga trải giường bị Lâm Phàm từng bước ép sát, lùi tới đầu giường, nói: “Tôi
làm gì ở đây!”
“Anh
còn có mặt mũi nói!” Lâm Phàm nện dùi cùi xuống niệm mềm trên giường king size,
đập một cái ra lỗ nhỏ, Long Điềm sợ đến run run một cái. “ Y phục mặc vào!”
Long Điểm
tội nghiệp một bên cảnh giác nhìn Lâm Phàm, một bên nhặn lên áo sơ mi của mình,
quần của mình, thắt lưng của mình. Ấm áp, quần áo còn có một xíu mùi oải hương mềm
mại , “ Cậu lại vì hủy diệt chứng cứ liền cầm y phục của tôi giặt khô!” Hắn
kinh ngạc kêu.
Lâm Phàm
mắt trợn trắng lên, “Bệnh thần kinh.”
Đương nhiên muốn mang đi tẩy, mặt trên dính không ít nước mắt mồ
hôi omega còn có những thứ quỷ khác, không giặt chờ cường 吅 gian mà tín tức tố phát tác cường 吅 gian người phục vụ tửu điếm à.
Long Điềm
phát điên, từ trên giường nhảy xuống, vây quanh đến tủ đầu giường bên trong
thùng rác điên cuồng tìm kiếm, nhưng đáng tiếc bên trong sạch sành sanh, tỏa ra
mùi thơm khách sạn 5 sao ưu nhã, cảm giác đều chép lại đến đánh lửa nồi. “Bao đâu?”
Lâm Phàm
nháy mắt mấy cái, mê hoặc, “Cái gì bao?”
“Tối
hôm qua không mang bao? !”
Lâm
Phàm cười lạnh, chột lấy cánh tay kỉnh bỉ nói: “Cảm thấy được tôi sẽ cho anh có
cơ hội dùng áo mưa an toàn sao?”
Long Điềm
ngửa mặt lên trời thét dài, đem rèm cửa sổ xé ra.
Lâm Phàm
nhìn hắn ngồi xổm ở góc lên cơn, cảm thấy vô cùng thú vị, đương nhiên ở loại
này (Long Điềm xem đó) thời khắc cực độ bi thống, cười ra tiếng thực quá quá
tang bệnh cuồng, vì vậy cậu đặc biệt nhịn vô cùng cực khổ.
Long Điềm
quay đầu lại nhìn Lâm Phàm biểu tình dị dạng vặn vẹo, kêu lên: “Thiệt thòi tôi
còn tưởng rằng cậu là người tốt!”
Lâm
Phàm buông tay nói: “Tôi là người tốt mà.”
Long Điềm
nói: “Người tốt sẽ cưỡng dâm người khác sao?”
Lâm Phàm:
“Tôi ? !”
Long Điềm
nói: “Tôi còn là cái nơi ni cậu cũng hạ thủ được nha nha nha, đều nói omega sẽ
lừa người, không nghĩ tới beta cũng sẽ lừa người nha nha nha…”
Lâm Phàm
vặn trụ vai hắn, “Chờ một chút…”
Long Điềm
hít sâu một hơi, trịnh trọng kéo lại hai tay Lâm Phàm, nói: “Việc đã đến nước
này, nhiều lời vô ích, cậu có mạng hộ khẩu theo sao?”
Lâm Phàm
méo mó đầu, nói: “Báo cảnh sái cái nào dùng được hổ khẩu a.”
Long Điềm
nói: “Tôi thú câu a!”
“A?”
18.
Lâm Phàm
bị thân thể cường tráng alpha lôi ra ngoài cửa, “Vậy trước tiên về nhà ra mắt
ba mẹ cậu, sau đó đi gặp ba mẹ tôi, muộn nhất chạng vạng ngày hôm nay đi lĩnh
chứng minh, không thể trễ nữa, năm giờ cục dân chính liền đóng cửa!”
Lâm Phàm
dùng sức giẫm chân của hắn, “Hảo anh cái
phần tử tội phạm, anh là tưởng lừa hôn hả vẫn là thế nào, thiệt thòi tôi lúc đó
còn tin tưởng anh giúp anh làm chúng…”
Người
phục vụ khách sạn mang nơ gõ nhẹ cửa phòng,
“Tiên sinh, ngài vừa nãy gọi món toàn bộ hải sản không vận Địa Trung hải
…”
Lâm Phàm:
“Cứu mạng a báo cảnh sát a!”
19.
Nửa giờ
sau.
Nhân viên
công tác mí mắt cũng không nhấc, “Họ tên.”
“Long
Điềm.”
“Giới
tính.”
“A,
Alpha…”
“Thuật
lại một chút tội đã làm.”
“Tôi,
tôi không phạm tội!” Long Điềm bỗng nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói.
“Ngồi
trở lại đi! Kêu ngươi đứng sao?”
Long Điềm
ủ rũ ủ rũ mà ngồi trên băng plastic. “Ồ…”
Lâm
Phàm ở bên cạnh ôm cánh táy, chỉ vào hắn nói: “Đồng chí, chính là người này,
không riếng mơ tưởng đối với đồng bào omega thực thi tính tội phạm, liền beta đều
không buông tha!”
Long Điềm
nói: “Tôi không có tôi thề với trời…”
Lâm Phàm
nói: “Thề với trời hữu dụng còn muốn cảnh sát xem làm cái gì!”
Long Điềm
ngây ngẩn cả người, há há mồn, lầm bầm một câu, buồn nuồn cúi đầu ngồi trở lại.
Lâm
Phàm nói: “Đồng chí, chính là hắn, tối hôm qua ở Lan Chi Phường ý đồ dâm loạn
omega, bị ta nhìn thấy lại muốn hạn chế tự do thân thể tôi.”
Long Điềm
buồn buồn lúng ta lúng túng: “Tôi không có…”
Lâm Phàm
nói: “Ở dưới tình huống bản thân không đồng ý, còn muốn thông qua hôn nhân hình
thức đối với người tiến hành một bước nhân quyền nghiền ép.”
Long Điềm
nói: “Tôi không có…”
Lâm
Phàm nói: “Anh đừng có mà cãi chày cãi cối.”
Long Điềm
nói: “Tôi không ngụy biện…”
Nhân
viên công tác ho khan hai tiếng, hỏi: “ Ngươi bị báo cáo ở Lan Chi Phường dâm
loạn omega, tình huống là thật sao?”
Long Điềm
mạnh lắc đầu, “Tôi tối hôm qua là ở Lan Chi Phường, là khách hàng tôi vì cảm ơn
tôi mời tôi đi, nhưng là tôi không có dâm loạn bất cứ người nào!” Hắn tàn bạo
mà nhìn chằm chằm Lâm Phàm, “Nói chuyện phải có chứng cớ!”
Lâm
Phàm trố mắt ngoác mồn, tiểu lưu manh này lại còn dám cùng cậu muốn chứng cớ.
Chứng cớ đâu? Chứng cứ toán bộ cho hắn đi rửa thôi!
“Tối
hôm qua tôi và đồng sự tôi…” Lâm Phàm nói một nửa, bỗng nhiên ngừng, tối qua tiểu
Trương anh anh anh một hàng nước mũi nước mắt cầu cậu bảo mật nếu không sẽ bị
lão bản khai trừ còn còn ở bên tai, nếu như lực lượng cảnh sát muốn điều tra,
có thể hay không đem tiểu Trương liên lụy vào? Cậu dừng một chút, không nói.
Nhân viên
công tác hỏi: “Ngươi và đồng sự ngươi làm sao vậy?”
Lâm Phàm
lắc đầu một cái nói: “A, cái này không trọng yếu, trọng điểm là hắn chính là
dâm loạn omega, tôi tận mắt nhìn thấy!”
Nhân viên
công tác nói: “Người trong cuộc ngươi có lời gì nói?”
Long Điềm
nói: “Tôi cảm thấy được có chút khó có thể mở miệng.” Hắn xẹp xẹp miệng , nói: “Bị
hắn tố cáo phải ngồi tù sao?”
Nhân viên
công tác nói: “Ngươi đây là trái pháp luật, muốn tạm giữ.”
Long Điềm
nói: “Nhưng là là hắn đối vói tôi thực thi tính phạm tội a…”
Lâm
Phàm sợ đến nhảy dựng lên, “Cái gì? !”
“Tôi tối
qua cùng khách hàng đi Lan Chi Phường uống rượu, lúc tỉnh lại phát hiện mình bị
mang tới cái khách sản xa lạ, trên người còn vết xanh tím, là, là hắn cưỡng ép
cũng tôi đã xảy ra sự tình, tính quán hệ…” Long Điềm nhút nhát ngước mắt nhìn
Lâm Phàm.
“Ha? !”
Nhân viên
công tấc kéo nửa mắt kính xuống, nhìn Lâm Phàm.
“Tôi một
beta đối với anh alpha làm cái gì! Chúng ta không phát sinh tính quan hệ được
không?”
“Cậu
nói láo!” Long Điềm tức giận đứng lên, hắn bi phấn chỉ vào khố hạ, “Không phát
sinh và vân vân lời nói, làm sao đinh đinh tôi đau như vậy!”
Lâm Phàm:
“ ! !”
Nhân
viên công tác: “? !”
Lâm
Phàm: “Hics, cái này thì…”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét